Cô gái trẻ đối diện nguy hiểm tính mạng vì "nghiện" giảm cân quá mức
Sophie Hartwell, 23 tuổi, từ Devon, Anh, đã mắc bệnh chán ăn trong 5 năm, dẫn đến việc cô giảm cân liên tục và hiện chỉ còn 25kg. Các bác sĩ lo ngại về tình trạng sức khỏe của cô, thậm chí đã dạy mẹ cô cách hô hấp nhân tạo trong trường hợp tim cô ngừng đập. Sophie không dám đi qua bếp khi mẹ nấu ăn hay gần những người đang ăn vì sợ hít phải calo, cho rằng chúng có thể thẩm thấu qua da. Cô không thể nhìn vào hình ảnh đồ ăn trong sách nấu ăn vì tin rằng điều đó cũng có thể khiến cô tăng cân. Sophie chia sẻ rằng cô tin chắc mình có thể hít vào calo từ thức ăn xung quanh.
Sophie không thể bước vào tiệm ăn, như hiệu bánh ngọt, do chứng biếng ăn và loãng xương. Cô đã nhiều lần nhập viện và điều trị nhưng chưa khắc phục được rối loạn ăn uống. Sophie mô tả chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế (OCD) như một hình thức tra tấn tinh thần, với những thôi thúc và nghi thức mà cô phải lặp đi lặp lại. Cô rửa tay liên tục để tránh hấp thụ calo qua da và luôn cảm thấy nỗi lo về việc tăng cân. Căn bệnh của cô giống như một mạng nhện phức tạp, đầy những mảnh ghép khó hiểu.
Sophie cảm thấy mình bị kẹt trong một cuộc đấu tranh không thể thoát ra, như bị kiểm soát bởi một con quỷ dữ. Nhìn thấy em trai và em gái sống cuộc sống tự do khiến cô cảm thấy tức giận và thua cuộc. Cô đã quên cảm giác sống và tự do. Sophie tiết lộ rằng cô thường xuyên tự ti và bị bắt nạt tinh thần ở trường học toàn nữ, nơi cô luôn bị bỏ rơi. Đến năm 18 tuổi, cô bắt đầu hạn chế ăn uống khi phải đối mặt với trầm cảm sau cái chết của ông nội và tai nạn của cha. Trong vòng chưa đầy 18 tháng, cân nặng của cô giảm xuống chỉ còn 25kg, dẫn đến tình trạng sức khỏe cực kỳ nguy hiểm và phải nhập viện cấp cứu sau 4 năm.
Cô được cho ăn qua ống thông mũi và không thể tự chăm sóc bản thân. Mẹ cô phải vào viện chăm sóc hàng ngày. Sophie chia sẻ rằng nếu không có can thiệp, cô có thể đã chết, nhưng cô vẫn tiếp tục hạn chế ăn uống và tập luyện mặc dù biết điều đó có thể dẫn đến cái chết. Sau khi nằm viện, Sophie được cho về nhà nhưng vẫn thiếu cân nghiêm trọng và phải chờ 3 tháng mới được chuyển đến trung tâm điều trị rối loạn ăn uống. Tuy nhiên, chương trình đó bị hủy bỏ, khiến cô không còn cơ hội chữa trị. Trong tuần cuối ở trung tâm, cô không ăn gì và tập 10 tiếng mỗi ngày, tự làm đau mình và vật lộn với lo âu. Cô cảm thấy cực kỳ thống khổ khi bước lên cân nếu số ký không giảm như mong muốn.
Giảm cân mang lại cho tôi cảm giác tuyệt vời, khiến tôi phấn chấn và muốn tiếp tục giảm thêm. Ngược lại, nếu số cân không thay đổi hoặc tăng lên, tôi dễ rơi vào chán nản. Tôi cảm thấy có lỗi với gia đình vì không muốn họ thấy tôi như vậy. Gia đình tôi đang tìm cách đưa tôi sang Mỹ để chữa trị rối loạn ăn uống, nơi có nhiều phương pháp điều trị tiên tiến. Họ lập trang web kêu gọi quyên góp 100.000 bảng Anh cho chi phí điều trị. Cha tôi, ông Stephen, 55 tuổi, xúc động nói: “Con bé mới 23 tuổi và chưa bắt đầu cuộc sống. Nếu không đưa được con sang Mỹ, tôi không biết sẽ ra sao.”
"Chúng tôi cần sự giúp đỡ." - Nguồn: DailyMail.



Source: https://afamily.vn/mac-benh-nghien-giam-can-khien-co-gai-tre-co-the-tat-tho-bat-ki-luc-nao-20160418065515299.chn